作词 : Nguyễn Tài Minh
作曲 : Nguyễn Tài Minh
Ngoảnh lại trong vụn vỡ
để nhìn lại phía sau
một giây ta lầm lỡ
ký ức đã hằn sâu
từng nét vẽ mờ phai đó
chẳng thể vẽ nên ngày mai
có lẽ ta đã sai...
từ đầu...
*
Vừa nổ máy, tới quán bar gần nhất
Đâu muốn thấy bóng người ta dần khuất
Nhưng điều đó là sự thật
Tại sao lại để cho tình yêu ở xa tầm mắt
Vốn dĩ hạnh phúc của mình để người ta cầm mất
12 cuộc gọi nhỡ, không 1 lần hồi âm
Anh nghĩ mình cần làm gì thay vì ngồi không
Áo khoác còn mùi thơm phần vai
Anh lại uống để tìm cảm giác, anh biết mình cần ai
Anh muốn là em ở đây và mình có thể ôm nhau
Có những vết thương anh hứa sẽ chữa vào ngày hôm sau
Nhưng bình minh đến và anh lầm lì chẳng biết làm gì
Những tổn thương vẫn còn ở đó chỉ là nó tàng hình
Anh không muốn thấy
Những ngày không em
Xuất hiện ở trong căn phòng trống trải của anh
Anh không muốn thấy
Em bên người mới
với những câu đùa được lấy cảm hứng từ anh
*
Ngoảnh lại trong vụn vỡ
để nhìn lại phía hía sau
một giây ta lầm lỡ
ký ức đã hằn sâu
từng nét vẽ mờ phai đó
chẳng thể vẽ nên ngày mai
có lẽ ta đã sai...
từ đầu...
*
Anh cố đối chọi
Với cuộc đối thoại
Khi bóng tối gọi
Màu sắc phối lại
Cũng không tạo ra được nét vẽ như ban đầu
Thử tất cả các gam màu
Nhưng bức trang vẫn mang sầu
Anh Tâm đắc với tất cả những suy nghĩ viển vông
Anh không chắc ngày tới là nắng dịu hay bão giông
Anh cân nhắc Liệu có thể tiếp tục được hay không
Khi công tắc con tim em giờ đây không hoạt động
2 hành tinh va vào nhau
Vậy thì hành tinh nào đau
2 hành tinh va vào nhau
Không mãi né tránh được đâu
Anh không muốn vẻ đẹp đó nó biết mất
Trong thời đại niềm tin là thứ hiếm nhất
Không có đáp án, tự mình trả lời
Yêu 1 ngày thì dễ, cái khó là cả đời
作词 : Nguyễn Tài Minh
作曲 : Nguyễn Tài Minh
Ngoảnh lại trong vụn vỡ
để nhìn lại phía sau
một giây ta lầm lỡ
ký ức đã hằn sâu
từng nét vẽ mờ phai đó
chẳng thể vẽ nên ngày mai
có lẽ ta đã sai...
từ đầu...
*
Vừa nổ máy, tới quán bar gần nhất
Đâu muốn thấy bóng người ta dần khuất
Nhưng điều đó là sự thật
Tại sao lại để cho tình yêu ở xa tầm mắt
Vốn dĩ hạnh phúc của mình để người ta cầm mất
12 cuộc gọi nhỡ, không 1 lần hồi âm
Anh nghĩ mình cần làm gì thay vì ngồi không
Áo khoác còn mùi thơm phần vai
Anh lại uống để tìm cảm giác, anh biết mình cần ai
Anh muốn là em ở đây và mình có thể ôm nhau
Có những vết thương anh hứa sẽ chữa vào ngày hôm sau
Nhưng bình minh đến và anh lầm lì chẳng biết làm gì
Những tổn thương vẫn còn ở đó chỉ là nó tàng hình
Anh không muốn thấy
Những ngày không em
Xuất hiện ở trong căn phòng trống trải của anh
Anh không muốn thấy
Em bên người mới
với những câu đùa được lấy cảm hứng từ anh
*
Ngoảnh lại trong vụn vỡ
để nhìn lại phía hía sau
một giây ta lầm lỡ
ký ức đã hằn sâu
từng nét vẽ mờ phai đó
chẳng thể vẽ nên ngày mai
có lẽ ta đã sai...
từ đầu...
*
Anh cố đối chọi
Với cuộc đối thoại
Khi bóng tối gọi
Màu sắc phối lại
Cũng không tạo ra được nét vẽ như ban đầu
Thử tất cả các gam màu
Nhưng bức trang vẫn mang sầu
Anh Tâm đắc với tất cả những suy nghĩ viển vông
Anh không chắc ngày tới là nắng dịu hay bão giông
Anh cân nhắc Liệu có thể tiếp tục được hay không
Khi công tắc con tim em giờ đây không hoạt động
2 hành tinh va vào nhau
Vậy thì hành tinh nào đau
2 hành tinh va vào nhau
Không mãi né tránh được đâu
Anh không muốn vẻ đẹp đó nó biết mất
Trong thời đại niềm tin là thứ hiếm nhất
Không có đáp án, tự mình trả lời
Yêu 1 ngày thì dễ, cái khó là cả đời